"Ranh" ngôn
- Ăn ít lâu no, ăn nhiều... hao của.
- Bỏ thì thương, vương thì... ớn.
- Ai làm... người khác chịu.
- Bụng làm, dạ... tháo.
- Đầu bạc răng... vàng
- Giấy rách giữ lấy... bán ve chai.
- Người chết hết của, người còn của... cũng hết.
- Còn... nói còn tát.
- Một thời để yêu và một... đời để... trả nợ.
- Siêng nhặt chật... nhà.
- Dậu đổ... trộm leo.
- Hát hay không bằng hay hát, hát dở chi bằng... đừng hát.
Ca dao... cạo
- Bầu ơi thương lấy bí cùng
Mai sau có lúc nấu chung một nồi
- Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ
Vô duyên đối diện... cự um sùm
- Bạn bè có phúc cùng chia
Có họa... trốn sạch ở nơi phương nào????
- Có công mài sắt có ngày... chai tay
- Tay trắng làm nên.... mấy chục ngàn bạc nợ
- Kiến tha lâu... mỏi cẳng
- Một con ngựa đau, cả tàu bỏ... chạy
- Môi hở, răng... hô
- Cá không ăn muối cá ươn
Con cãi cha mẹ trăm đường con... đi
- Trèo cao té đau, trèo thấp té... cũng đau.
- Qua cầu ngã nón trông cầu
Cầu bao nhiêu nhịp... tốn xăng dầu bấy nhiêu
- Học một biết mười, học mười... quên hết
- Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Chặt cây nhớ canh cảnh sát.
- Học đi đôi với hành - Hành đi đôi với tỏi
- Nhiễu điều phủ lấy giá gương
Mai sau có lúc ngoài đường "on sale"
- Khôn ngoan đá đáp người ngoài
Gà cùng một mẹ đá hoài... ê chân
Tiền và vợ
Còn tiền... vợ nói líu lo,
Hết tiền thì... vợ hét, "ho" suốt ngày!
Còn tiền... vợ hiền như nai,
Hết tiền... vợ mắng như nài quản voi!
Còn tiền... nhỏ nhẹ, hẳn hoi,
Hết tiền... vợ réo như còi hỏa xa!
Còn tiền thì... vợ hiền hòa,
Hết tiền... vợ dữ như là chằn tinh!
Còn tiền... vợ gọi: "Anh... anh",
Hết tiền... vợ gắt như chanh không đường!
Còn tiền... tình thương... mến thương,
Hết tiền... vợ đạp rớt giường như chơi!!!
Bài ca Nghiệp Đoàn Rửa Chén
Những ai bị vợ hiếp hà
Nấu cơm rửa chén quét nhà kinh niên
Mau cùng kết hợp họp liền
Nghiệp Đoàn Rửa Chén ký tên vô đoàn
Cùng nhau tương trợ kết đàn
Đình công bãi thị đập bàn đập niêu
Bao nam lao động tiêu điều
Giờ đây “giải phóng” dẹp điều tai ương
Liệu hồn mấy ả cô nương
Nghiệp Đoàn sức mạnh phô trương phất cờ
Phen này quyết chẳng ngu ngơ
Nhất tề nổi dậy niềm mơ bao ngày!...
Được thì nở mặt nở mày
Không thì phơi xác banh thây ngoài đồng
Tiêu Tương nợ kiếp anh hùng
Sông sâu anh nhảy quyết không dọn nhà
Bia tươi rửa hận đàn bà
Suốt đời rửa chén chẳng thà hy sinh
Lòng anh đã sớm bất bình
Từ khi kí kết cảm tình với em
Tưởng rằng mặc sức lem nhem
Ai ngờ vỡ mộng giữa đêm không đèn
Ánh trăng chưa dứt bên thềm
Nàng lôi anh dậy gấp mền gấp chăn
Lại còn la ó cằn nhằn
Bắt anh xuống bếp nấu ăn cho nàng
Còn nàng sửa soạn đoan trang
Kịp giờ để dến cửa hàng shopping
Lúc anh đi đứng thưa trình
Không nàng nổi trận lôi đình nguy to
Trước giờ anh vẫn đắn đo
Nhưng không dám nói lý do với nàng
Bây giờ đã có Nghiệp Đoàn
Hợp quần sức mạnh gấp ngàn mấy em
Thế như lửa đốt kà-lem
Có ngon chống mắt mà xem bàn cờ
Các cô dừng có ong-đơ
Mau mau đổi tánh về thờ quân phu