01vn.wap.sh online:1
Thô lỗMột người đàn ông cục cằn bước vào ngân hàng và nói với người thu ngân: - Tôi muốn mở một cái tài khoản chó chết. Nghe thấy thế người phụ nữ ngạc nhiên đáp: - Xin lỗi tôi không rõ, thưa ngài, tôi không hiểu ý ngài lắm. Ngài đã nói gì vậy? - Nghe đây này, ^#~$@*. Tôi nói là tôi muốn mở một tài khoản chó chết ngay bây giờ! -Tôi rất lấy làm xin lỗi, nhưng chúng tôi không thể chịu đựng một loại ngôn ngữ như vậy được. Nói xong, người phụ nữ rời khỏi chỗ và tới gặp giám đốc ngân hàng để thông báo với ông ta. Họ cùng quay trở lại và giám đốc hỏi: - Có gì rắc rối ở đây vậy? - Chẳng có rắc rối quái nào cả - người đàn ông quát - Tôi vừa mới trúng 50 triệu đô cái xổ số chó chết và tôi muốn mở một tài khoản chó chết tại cái ngân hàng chó chết này! - Tôi hiểu - giám đốc nói - và con chó này gây khó dễ cho ngài phải không? Bệnh di truyền...Một người đàn ông đến bác sĩ khám bệnh. – Thưa bác sĩ, cái lưng khốn khổ của tôi đau quá. Sau khi khám bệnh: – Tôi nghĩ là ông bị bệnh di truyền. – Bác sĩ nói đúng quá! Kể từ khi tôi bị cái tủ của ông nội tôi để lại đè lên người, lúc nào tôi cũng bị đau lưng. Khôn lõiMột vị giáo sư thông minh nhưng nhà nghèo sống cạnh một anh nhà giàu. Anh nhà giàu kém thông minh, nhưng lại hay cười nhạo sự nghèo khó của giáo sư. Một hôm, vị giáo sư khóc lóc về gia cảnh. Bụt hiện lên hỏi: - Tại sao con khóc? Giáo sư trả lời: - Đời bất công quá, láng giềng của con nó ngu nhưng giàu trong khi con lại nghèo... Bụt liền nói: - Ta ban cho con 3 điều ước với điều kiện, con mà ước cái gì là láng giềng của con sẽ được gấp đôi! Vị giáo sư liền nhanh nhạy: - Con muốn 1 cô gái trẻ đẹp! Một cô gái xuất hiện. Bên kia, anh chàng nhà giàu có tới 2 cô. - Con muốn mình mất đi 1 tay và 1 chân. Lập tức vị giáo sư chỉ còn 1 tay 1 chân, còn anh nhà giàu thì... chẳng còn tay chân nào. - Điều ước thứ 3, con muốn số tay và chân hiện tại của mình gấp đôi lên! Cười siêu ngắnHai vợ chồng nhà nọ cãi nhau. Sau một hồi tranh cãi quyết liệt, người chồng đành nói: - Được rồi, thì theo ý em vậy. - Muộn rồi, em đã đổi ý... o O o - Ối! Cậu sao thế này? Mặt mũi tay chân bị bầm tím cả? Để tớ đưa cậu về nhà. - Điên à. Tớ vừa từ chỗ ấy ra đấy! o O o - Cậu sao thế này? Lại bị vợ đánh nữa à? Sao cậu bảo sẽ cho cô ta một trận ra trò cơ mà? - Ừ, nhưng tớ không ngờ cô ta ra đòn nhanh đến thế... o O o - Cậu có đọc tờ giấy tớ gửi chưa? - Có phải tờ giấy đòi tiền tớ thiếu cậu phải không? - Ừ, đúng rồi. - Thế thì tớ chưa đọc... Chuyện con ruồi- Bồi, sao lại có con ruồi trong ly nước này? - Kỳ vậy? Hồi nãy tui vớt ra hết rồi mà? - Ụa...! o O o - Bồi, sao lại có con ruồi trong ly nước thế này? - Gì mà ông khó chịu thế, nó tí teo thế này thì uống được bao nhiêu nước đâu mà phàn nàn! - !!? o O o - Bồi, có con ruồi trong tô phở của tôi! - Này, phở dở thì ruồi nó thèm mà bu vào, hiểu chưa? Qua sôngCó một người đàn ông đứng bên bờ sông hỏi một cậu bé chăn trâu gần đó: - Sông này có sâu không cháu? cậu bé trả lời: – Nông lắm bác ạ. Người đàn ông lội sang sông, mới lội một đoạn đã ngập đầu. Quay lại, người đàn ông tức giận hỏi cậu bé: - Sao cháu bảo sông này nông lắm? Cậu bé trả lời: - Cháu thấy con vịt chân ngắn thế mà nó cũng lội sang được! Chuyện họp hànhTrong một cuộc họp. Một vị giáo sư chuẩn bị thuyết trình thì ở dưới ồn ào quá. Ông không chịu được bèn nói: – Mả cha các đồng chí... Hội trường bắt đầu im ắng một chút nhưng vẫn khá ồn. Ông nói tiếp: – Mả ông các đồng chí... Hội trường im ắng dần. Còn một số người vẫn tiếp tục nói như không nghe thấy gì. Vị giáo sưu lại tiếp: – Mả cụ các đồng chí... Cuối cùng thì toàn bộ hội trường im phăng phắc. Thấy vậy ông mới đủng đỉnh nói: – ... đều bị bọn giặc giày xéo trong chiến tranh... Hôm nay chúng ta trao đổi về tội ác của bọn giặc trong chiến tranh đối với nhân dân ta. Mua víỞ chợ Đông Ba có một cô bán ví xách tay phụ nữ. Cô treo đủ loại ví, dãy trên, dãy dưới và cô rao hàng như sau: - Bóp trên thì 2 ngàn, bóp dưới thì 3 ngàn, bóp da thì 5 ngàn, bóp lông thì 8 trăm. Có một anh khách cắc cớ hỏi cô: - Bóp ở mô thì rẻ nhứt cô? Cô trả lời ngay: - Dạ, bóp tui là rẻ nhứt, không mô rẻ hơn!... Bắt xe ômNgười đàn ông từ quê lên thành phố để thăm con gái. Sau khi xuống tàu, ông định bắt xe ôm về nhưng sợ bị "chém tiền" nên ông quyết định đứng quan sát cách người ta bắt xe ôm. Đầu tiên, ông thấy một người thanh niên đến bắt xe nói rằng: - 20 - Lê Hồng Phong. Tiếp đó có một người đàn bà cũng đến bắt xe: - 52 - Lý Thường Kiệt. Chắc mẩm đã tìm ra cách để đỡ bị "chặt chém", người đàn ông ung dung đi bắt xe ôm, nói: - 63 - Đỗ Văn Tèo. Thịt thỏMột chàng thợ săn mới vào nghề mời hàng xóm, người đang đau buồn vì mất chú mèo cưng sang ăn mừng chuyến đi săn đầu tiên. Sau khi cơm no rượu say, người hàng xóm nức nở khen ngon rồi hỏi: - Món gì thế? - Thịt thỏ - Chủ nhà đáp. - Anh tìm đâu ra thỏ ở vùng này? - Tối qua, tôi đang ở trong nhà thì có tiếng động ngoài cửa. Tôi mang súng bước ra, thấy một con thỏ giương mắt nhìn, tôi cho nó ngay một phát vào giữa trán. Nó chỉ kịp kêu... "meo" một tiếng. - !!! Bỏ thói chua ngoaCó một cô tính chua ngoa, chàng nào trêu cô ta, thế nào cũng bị lườm nguýt. Một hôm, cô ta ngồi ở cửa vuốt ve con chó bông bên cạnh. Có ba chàng thanh niên đi qua. Một cậu đố: - Tao đố đứa nào làm cho con bé kia cười được thì tao mất một chầu nhậu. Có một cậu nhận lời, đến trước cô gái, quỳ lạy con chó: - Lạy bố ạ. Cô ả phì cười cho là anh chàng này điên. Lạy con chó xong, anh chàng quay sang cô gái, sụp xuống trước cô gái: - Lạy mẹ ạ. Cô gái thẹn quá, ôm chó chạy mất. Keo hết cỡ...- Ê, đánh giầy! Bao nhiêu tiền một đôi? - Dạ 3 nghìn. - Thế đôi giầy của ta nhỏ hơn bình thường, lại ít chỗ lồi lõm, tốn ít xi hơn thì 2 nghìn có được không? - Dạ vẫn 3 nghìn. Anh chàng “kẹo kéo” giọng hơi cáu: - Này, ta nói cho mà biết, đã vào WTO rồi, mọi thứ đều giảm giá hết. Hãy đưa cho ta bản “lộ trình giảm giá đánh giầy”, khi nào còn 500 đồng/1 đôi ta sẽ đánh xi 2 đôi liền đấy, hiểu không? PhạtMột người đàn ông đi xe đạp trên đường, trên giá chở hàng có hai bịch lớn. Một bịch bị thủng lỗ nên những đồng tiền xu cứ từ đó rơi xủng xoảng xuống đường. Bỗng một xe cảnh sát phóng xe vượt qua anh ta rồi dừng lại. - Anh bạn! Anh rơi không biết bao nhiêu đồng xu rồi. – Một cảnh sát nhắc. - Thôi chết tôi rồi! – Người đàn ông giật mình. – Đành phải quay lại để nhặt tiền rơi suốt dọc đường vậy. Người cảnh sát tỏ ra nghi ngờ: - Anh lấy đâu ra lắm tiền xu năm nghìn đồng thế? Ăn cắp hả? Người đàn ông thanh minh: - Đâu có! Nhà tôi ở gần sân vận động, sát một quán bia, lại có một cây to mọc ngay sát tường nhà. Cánh cổ động viên sau một trận đấu lại kéo nhau ra quán bia nhậu nhẹt rồi cứ nhè gốc cây mà đái bậy. Tôi nấp ở gần đó, cầm một cái kéo to và đòi phạt mỗi thằng một đồng xu. Toán cảnh sát trên xe cười rộ khoái trá: - Sáng kiến hay đấy! Thế còn cái túi kia đựng gì thế? - Thì có phải thằng nào cũng chịu nộp tiền phạt đâu! Phanh nằm ở đâu?Đường vắng, xe Dream II đang chạy bon bon thì một chiếc Babetta phóng vọt lên, tay lái xe nghênh nghênh đầu nói: - Có biết Babetta không? Tay Dream II không thèm trả lời, cau mày vít ga bứt lên. Được một đoạn lại thấy chiếc xe "cà gỉ" kia băng băng vượt qua, cái đầu bù xù vẫn kịp ngoái sang gào: - Có biết Babetta không? Chủ xe Dream II chặc lưỡi phớt lờ, rồi rà phanh đi chậm lại. Đến một khúc quanh, tay lái xe Dream II thấy chiếc Babetta chúi mũi vào một gốc cây, còn cái đầu bù xù thì đang lóp ngóp dưới ruộng. Sau khi kéo hắn lên bờ, tay lái Dream II hất hàm: - Cậu cứ vượt lên rồi hỏi tôi câu đó là ý gì vậy? - Ô, lại là bác đấy ư? Em hỏi vậy để nếu bác biết thì sẽ nhờ bác chỉ cho em cái phanh nó nằm ở đâu. Bình thơÔng đồ Việt bán chữ Nho và mực Tàu... Đề bài kiểm tra môn văn: Phân tích và bình luận bài thơ Ông đồ của nhà thơ Vũ Đình Liên. Và sau đây là một bài bình luận: Mỗi năm hoa đào nở Lại thấy ông đồ già Bày mực tàu giấy đỏ Bên phố đông người qua Người đọc sẽ cảm thấy thực sự bức bối. Xin thưa, câu thơ đề cập tới những vấn đề nổi cộm trong xã hội. Đầu tiên là sự đối lập thể hiện giữa hoa đào với mực tàu, một giá trị truyền thống dân tộc đang bị hàng hoá nước ngoài lấn át. Ông đồ già người Việt, viết chữ Nho và bán mực Trung Quốc, tôi không nghĩ ra một ví dụ nào hợp lý hơn về tình hình thị trường trong nước hiện nay. Có lẽ không phải chỉ bây giờ dư luận mới báo động về tình trạng hàng hoá giá rẻ từ Trung quốc tràn sang đang bóp nghẹt sản xuất trong nước. Hình ảnh ông đồ già ngồi bán hàng ngoại nhập ngay vỉa hè vị trí đẹp “Bên phố đông người qua” khiến người đọc không khỏi chạnh lòng. Vỉa hè ư, vỉa hè là để cho người đi bộ, lấn chiếm lòng lề đường để bán hàng ngoại, ông đồ có lẽ không ý thức được thế nào là bảo hộ mậu dịch. Ông mắc thêm một khuyết điểm nữa là vi phạm nghị định 36/CP. Cho nên trong câu thơ, Vũ Đình Liên sử dụng chữ "lại" là rất chính xác, “lại” mang một hàm ý ca thán, biểu lộ sự thất vọng và bất lực nhiều hơn.

The Soda Pop